LÒNG MẸ

MÙA MƯA NĂM 1986


Triền sông nơi ấy ta đã lớn
Văng vẵng còn đây tiếng khóc hờn
Bỗng chốc thiên tai ập đế kỳ
Căn nhà đổ sập rõ trắng trơn
Nước hiền đột nhiên như hung tợn
Chổng chơ ngói gạch thấy rụng rờn
Đêm khuya văng vẳng ôi tiếng khóc
Le lói bờ vai đậy bóng hờn
Đứa trẻ lên ba nay đã lớn
Người mẹ chở che chiếc áo sờn
Phúc trở ..trời che là mệnh lớn
Tử sinh thoát kiếp.. khó quên ơn!

LÒNG MẸ

Lòng mẹ lên nhạc chứa chan
Bao la rộng lớn cơ hàn vì con.
Thương con ôm ấp đêm mòn
Bữa cơm no đủ mong con lên người.

Lưng mẹ gánh vác tảo tần
Thân thì đã cội..muôn phần vì con.
Cho dù thân xác héo mòn
Con cháu lớn nhỏ vẫn còn chăm lo.
Vẫn luôn tiếng dặn lời dò
Sống sao hợp nhẽ..không so giọng đời.
Mẹ ơi!..Mẹ gắng thảnh thơi
Đừng thêm suy nghĩ con rơi lệ buồn.

                    Gieo Thoi: Nguyễn Đức Mạnh

 

lòng mẹ
dt. Trước bụng và vòng tay của mẹ: Ngồi trong lòng mẹ // (B) Tình mẹ đối với con: Lòng mẹ Việt-nam // (R) Gian nhà chánh: Cột lòng mẹ (cột cái

Cùng Tác Giả