Vạn sự khởi đầu nan
Văn hay chẳng lọ dài dòng
Văn thi phú lục chẳng hay
Trở về làng cũ, học cày cho xong
Ngày ngày vác cuốc thăm đồng
Hết nước thì lấy gàu sòng tát lên
Hết mạ ta lại quảy thêm
Hết lúa ta lại mang tiền đi đong
Nữa mai lúa chín đầy đồng
Gặt về đập sảy bỏ công cấy cày
Vắng chủ nhà gà mọc đuôi tôm
Vắng đàn ông quạnh nhà
Vắng đàn bà quạnh bếp
Vắng sao hôm có sao mai
Vắng chàng thiếp đã có trai trong nhà
Vân Tiên cõng mẹ trở ra
Đụng phải Chà Và cõng mẹ trở vô
Vân Tiên cõng mẹ trở vô
Đụng phải ông Tây cồ cõng mẹ trở ra
Vất vả có lúc thanh nhàn
Không dưng ai dễ cầm tàn che cho
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Đường trần ai vẽ ngược xuôi hỡi chàng
Đưa nhau một bước, một đàng
Cỏ xanh hai dãy mấy hàng châu sa
Việc người thì sáng, việc mình thì quáng
Ví dầu cá bống hai mang
Cá trê hai ngạnh, tôm càng sáu râu
Sáu râu lột vỏ bỏ đuôi
Giã gạo cho trắng đặng nuôi mẹ già
Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo ghập ghềnh khó đi
Khó đi mượn chén ăn cơm
Mượn ly uống rượu, mượn đờn kéo chơi
Kéo chơi ba tiếng đờn cò
Đứt dây đứt nhợ quên hò sự xang
Ví dầu thiếp chẳng yêu chàng
Xin đưa thiếp xuống đò ngang thiếp về
Ví dầu lịch vắn lươn dài
Qua. đen, cò trắng, thằng chài xanh lông
Vì mây nên núi lên trời
Vì cơn gió thổi, hoa cười với trăng
Vì sông nên phải lụy thuyền
Chớ như đường liền ai phải lụy ai!
Vì tình em phải tới nơi
Trăm năm duyên phải một ngày mà nên
Làm trai chí ở cho bền
Đừng lo muộn vợ, đừng phiền muộn con
Vị gì một giải Sông Ngân
Làm cho Chức Nữ chẳng gần Ngưu Lang
Vô chùa lạy Phật cầu chồng
Ông Phật ổng nói đờn ông hết rồi
Vui từ trong cửa vui ra
Buồn từ ngã bảy, ngã ba buồn về
Vườn rộng đừng trồng tre ngà
Nhà rộng chớ chứa người ta
Vừa ăn cướp vừa la làng
Vừa đi, vừa đợi, vừa chờ
Nhanh chân thì kịp, lờ đờ thì thôi