Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ ghẻ có thương con chồng
Mẹ nuôi con bằng trời bằng bể
Con nuôi mẹ, con kể từng ngày
Mẹ già lo bảy lo ba,
Lo cau trổ muộn, lo già hết duyên
Mẹ già như chuối Ba Hương
Như xôi nếp ngọt, như đường mía lau
Mồ côi cha ăn cơm với cá
Mồ côi mẹ liếm lá đầu đường
Mồng năm, mười bốn, hăm ba
Đi chơi cũng thiệt lọ là đi buôn
Một năm là mấy tháng xuân
Một đời người được mấy lần vinh hoa
Một lần cho tởn đến già
Đừng đi nước mặn mà hà ăn chân
Một giọt máu đào hơn ao nước lã
Máu chảy ruột mềm
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại thành hòn núi cao
Một con ngựa đau , cả tàu bỏ cỏ !
Muốn ăn bánh ít lá gai
Lấy chồng Bình Định ngại dài đường đi
Môi hở răng lạnh
Một giây tựa mạn thuyền rồng
Còn hơn chính thiếp ngồi trong thuyền chài
Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu?
Máu chảy ruột mềm
Môi hở răng lạnh
Màn hoa lại trải chiếu hoa
Bát ngọc thì phải đũa ngà, mâm son
Mày thì cong tợ trăng non
Mặt thuôn trứng ngỗng ngó mòn lông nheo
Mạch trong nước chảy ra trong
Thế nào đi nữa, con dòng vẫn hơn
Mắng mèo, chửi chó
Mắt long lanh vốn kẻ đa tình
Tướng ngoe nguẩy là người dâm đãng
Mình xà uốn khúc
Trường túc bất chi lao
Hồng diện, đa dâm đa thuỷ
Mặt má bầu ngó lâu muốn chửi
Mặt chữ điền tiền rưỡi cũng mua
Mặt trời vừa lặn, mặt trăng vừa ló
Nè em Hai ôi, lại đây cho anh tỏ một đôi lời
Nước bèo gặp gỡ vậy thôi
Mai anh ra cửa biển, em sống đời biệt ly
Mặt trời vừa lặn, mặt trăng vừa ló
Quới nương em ơi, anh xin tỏ với nàng
Con gái ông Bang, con gái ông Phủ
Qua cũng không màng
Chỉ chuộng con bạn ngọc biết đá vàng, thuỷ chung
Mâm thau chùi sáng
Để nằm trên ván
Bóng lộn thấy hình
Cháo đậu xanh kia, đường cát nọ
Nhớ mình quên ăn
Mây xanh thì nắng, mây trắng thì mưa
Mây xưa cũng bỏ non về
Em xưa cũng giã câu thề đó đây
Nhớ đành biết mấy tầm tay
Chim bay biển Bắc hoa gầy bãi Đông!
Mất lòng trước đặng lòng sau
Mất trâu mất ruộng không màng
Mất cây cuốc mục ra làng kiện thưa
Mật ngọt chết ruồi
Mẫu đơn nở cạnh bờ ao
Đôi ta trinh tiết đợi nhau suốt đời
Mèo đến nhà thì khó
Chó đến nhà thì sang
Mẹ cha trượng quá khuôn vàng
Đền bồi sao xiết muôn vàn công ơn
Mẹ cú con tiên, mẹ hiền con thảo
Mẹ gà con vịt chắt chiu
Mấy đời dì ghẻ mà yêu con chồng
Mẹ già ở túp lều tranh
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con
Mẹ mong gả thiếp về vườn
Ăn bông bí luộc, dưa hường nấu canh
Minh mông nổi nước
Su đước rườm rà
Ở đây anh tính sao rả
Sắm bông hột lựu đặng mà cưới em!
Miếng ngon là miếng dữ
Miếng cử là miếng lành
Miếng trầu giải phá cơn sầu
Ăn cơm chẳng đặng, ăn trầu giải khuây
Miếng trầu là đầu câu chuyện
Con trâu là đầu cơ nghiệp
Mía sâu có đốt, nhà dột có nơi
Mình có thương, mình cắt tóc mình thề
Chỉ trời, vạch đất chớ hề bỏ nhau
Mình đành, cha mẹ chẳng đành
Cũng như gáo nước tưới hành không tươi
Mình nói dối ta mình chửa có chồng
Ta đi qua ngõ, mình bồng con ra
Con mình kheó giống con ta
Con mình bảy rưỡi, con ta ba phần
Mình nói dối ta mình hãy còn son
Ta đi qua ngõ thấy con mình bò
Con mình những trấu cùng tro
Ta đi xách nước rửa cho con mình
Mình về em chẳng cho về
Em nắm vạt áo em đề câu thơ
Mình về em chẳng cho về
Em nắm vạt áo em đề câu thơ
Câu thơ ba chữ đành rành
Chữ trung, chữ hiếu, chữ tình là ba
Chữ trung thì để phần cha
Chữ hiếu phần mẹ, đôi ta chữ tình
Mỏi gối chồn chân
Mồm miệng đỡ chân tay
Môn đăng hộ đối
Mồng chín tháng chín có mưa
Thì con sắm sửa cày bừa làm ăn
Mồng chín tháng chín không mưa
Thì con bán cả cày bừa đi buôn
Một câu nhịn chín câu lành
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây dụm lại nên hòn núi cao
Một con sâu làm rầu nồi canh
Một chờ, hai đợi, ba trông
Bốn thương, năm nhớ
Bảy tám chín mong, mười tìm
Một duyên, hai nợ, ba tình
Chiêm bao lẩn quất bên mình năm canh
Đêm nằm lại nghĩ một mình
Ngọn đèn khêu tỏ bóng quỳnh bay cao
Trông ra nào thấy đâu nào
Đám mây vơ vẩn ngôi sao mập mờ
Mong người, lòng những ngẩn ngơ
Một đàn cò trắng bay quanh
Cho loan nhớ phượng, cho mình nhớ ta
Mình nhớ ta như cà nhớ muối
Ta nhớ mình như cuội nhớ trăng
Mình về mình nhớ ta chăng
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
Một điều nói dối, sám hối bảy ngày
Một lần thì tởn tới già
Đừng đi nước mặn cho hà ăn chân
Một liều ba bảy cũng liều
Cầm bằng như trẻ chơi diều đứt dây
Một lo đứng cửa trông ra
Hai lo đi lấy chồng xa nước người
Ba lo sợ chị em cười
Bốn lo đi ngược, về xuôi sao đành
Năm lo lúc tử, lúc sinh
Sáu lo con gái một mình đường xa
Bảy lo nhớ cửa nhớ nhà
Tám lo còn chút mẹ già ai nuôi
Chín lo em thiệt cả mười
Để em kiếm lối tìm nơi đi về
Một ly nhâm nhi tình bạn
Hai ly uống cạn lòng sầu
Ba ly mũi chảy tới râu
Bốn ly ngồi đâu gục đó
Năm ly cho chó ăn chè
Sáu ly vợ đè cạo gió
Một mai trống lủng khó hàn
Dây dùn khó dứt, bạn lang khó tìm
Một miếng giữa đàng bằng một sàng xó bếp
Một miếng khi đói bằng một gói khi no
Một mình thong thả mần ăn
Khỏe quơ chài kéo, mệt quăng câu dầm.
Một năm một tuổi một già
Ba năm một mối gắng mà đợi anh
Một nhà hai chủ không hoà
Hai vua một nước ắt là không yên
Một nong tằm bằng năm nong kén
Một nong kén bằng chín nén tơ
Em thương anh tháng đợi năm chờ
Lòng nào dứt mối lià tơ cho đành
Một thương hai nhớ ba sầu
Cơm ăn chẳng được, ăn trầu cầm hơi
Thương chàng lắm lắm chàng ơi
Biết đâu thanh vắng mà ngồi thở than
Một thuyền một lái chẳng xong
Một chĩnh hai gáo còn nong tay vào
Em xót thương anh phất ngọn cờ đào
Còn thò tay bẻ mận em dạ nào dám ưng
Một thương tóc bỏ đuôi gà
Hai thương ăn nói mặn mà có duyên
Ba thương má lúm đồng tiền
Bốn thương ăn nói dịu hiền dễ nghẹ..
Một tiếng chào cao hơn mâm cỗ
Một trăm con gái Thủ
Một lũ con gái chợ
Anh cũng không màng
Anh chỉ thương con gái ruộng cơ hàn nắng mưa
Một trăm người bán, một vạn người mua
Một xị rượu, ba bốn xị dầu
Mới chuộng, cũ vong
Mua bộ bà ba
Đôi ba cặp vịt
Cam quít bưởi hồng
Vài gói Ô Long
Vài phong Bổn Lập
Cây dù mái sập
Đôi võng thêu cườm
Khăn lụa vàng lườm
Dầu chanh thơm ngát…
Mua cau chọn những buồng sai
Mua trầu chọn những trăm hai lá vàng
Cau tiện ngang, trầu vàng ngắt ngọn
Thời buổi này kén chọn làm chi
Sao em chẳng lấy chồng đi!
Mua cá thì phải xem mang
Mua bầu xem cuống mới toan không lầm
Mua trâu, cưới vợ, làm nhà
Cả ba việc ấy đều là khó thay
Muốn ăn cơm trắng cá kho
Trốn cha, trốn mẹ xuống đò thăm anh
Muốn ăn phải lăn vào bếp
Muốn chết phải lết vô hòm
Muốn cho êm ấm cửa nhà
Vợ kêu chồng dạ bẩm bà, con đây!
Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn yêu cô chị phải chiều cậu em
Muá gậy vườn hoang
Muà hè đang nắng, cỏ gà mọc trắng trời mưa
Tháng bảy heo may, chuồn chuồn bay thì bão
Mũi dại lái chịu đòn
Mười đêm chị giữ mười đêm cả
Suốt tháng em nằm suốt tháng không
Chịu đấm ăn xôi, xôi lại hẩm
Cầm bằng làm mướn, mướn không công
Mười giờ tàu chạy Bến Thành
Xúp lê vội thổi bộ hành xôn xao
Mười năm cắp sách theo thầy
Năm thứ mười một vác cày theo trâu
Mười năm lưu lạc giang hồ
Một ngày tu tỉnh, cơ đồ lại nên
Mực văng vô giấy khó chùi
Vào vòng chồng vợ, đui cùi cũng phải theo