Vần G – Ca Dao, Tục Ngữ, Thành Ngữ Việt Nam

Tác Giả:
Thể Loại: CA DAO - TỤC NGỮ

Gan teo mấy đoạn, ruột thắt mấy từng

Mình bảy buôi lỗ miệng đặng cầm chừng xa tui

Gái Tầm Vu đồng xu ba đứa

Con trai Thủ Thừa cỡi ngựa xuống mua

Gái Thái Bình lòng ngay dạ thẳng

Trai bạc tình một cẳng về quê

Gái lấy trai đứng là gái dại

Trai lấy rồi trai lại bán rao

Gái đâu có thứ hỗn hào

Trai chưa làm rể, gái vào làm dâu

Gà đẻ, gà cục tác

Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh

Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân

Gạo Ba Thắt trắng như bông bưởi

Nước phông-tên tiền rưỡi một đôi

Sai gòn vui lắm em ơi

Lấy chồng về đó một đời sướng thân

Gạo chợ, nước sông, củi đồng, nồi đất

Gạo ngon nấu cháo chưa nhừ

Mặt chị có thẹo ảnh chừa đôi bông

Gẫm xem sự thế nực cười

Một con cá lội mấy người buông câu

Gần mực thì đen gần đèn thì sáng

Gập ghềnh nước chảy qua đèo

Bà già tập tễnh mua heo cưới chồng

Ghe anh đỏ mũi xanh lườn

Ở trên Gia Định xuống vườn thăm em

Ghe anh mỏng ván, bóng láng nhẹ chèo

Xin anh bớt mái, nương lèo đợi em

Ghe em rẽ vô ngọn, anh chẳng đón chẳng chờ

Ghe anh tách bến tách bờ, em buồn cho trăng mờ sao lặn

Mình lấy nhau chẳng đặng bởi bà mai lưỡi vắn ít lời

Mật đường dù chẳng đi đôi

Chút hương rớt lại, một đời chưa quên

Ghe lên ghe xuống dầm dề

Sao anh không gởi thơ về thăm em?

Ghét con xẩm lai mê trai, mi lai nhãn khứ

Ôm bụng trống chầu, bỏ xứ ra đi

Già thì đặc bí bì bì

Con gái đương thì rỗng toác toàng toang

Ngoài xanh trong trắng như ngà

Đàn ông cũng chuộng, đàn bà cũng yêu

(Đố là gì? – cau dầy)

Giàu cha giàu mẹ thì ham

Giàu cô giàu bác ai làm nấy ăn

Giàu đâu đến kẻ ngủ trưa

Sang đâu đến kẻ say sưa rượu chè

Giàu từ trong trứng giàu ra

Giàu út ăn, khó út chịu

Giả đò mua khế bán chanh

Giả đi đòi nợ thăm anh kẻo buồn

Giặc Tây đánh tới Cần Giờ

Bậu đừng thương nhớ đợi chờ uổng công

Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh

Giấy hồng đơn bán mấy

Cho anh mua lấy một tờ

Viết thơ quốc ngữ

Dán trên trái bưởi

Thả xuống giang hà

Bớ cô gánh nước bên bờ

Xuống sông vớt bưởi để mà xem thơ

Giận chồng xách gói ra đi

Chồng theo năn nỉ, khoái tù ti trở về

Gió đưa bụi chuối sau hè

Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ

Con thơ tay ẵm tay bồng

Tay dắt mẹ chồng, đầu đội thúng bông

Gió đưa bụi trúc ngã quì

Ba năm trực tiết còn gì là xuân

Gió đưa cây cải về trời

Rau răm ở lại chịu lời đắng cay

Gió đưa gió đẩy bông trang

Bông búp về nàng, bông nở về anh

Gió đưa liễu yếu, mai quằn

Liễu yếu mặc liễu, mai quằn mặc mai

Gió đưa mụ đội lên dinh

Ông đội buồn tình xách nón chạy theo

Ông đội đòi cưới ba heo

Mụ đội đòi cưới con mèo cụt đuôi

Gió đưa tàu chuối la đà

Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương

Gió đưa tàu chuối la đà

Tiếng chuông Xá Lợi, canh gà Thủ Thiêm

Gió đưa trăng thì trăng đưa gió

Con trăng lặn rồi gió biết đưa ai?

Gió mùa thu mẹ đưa con ngủ

Năm canh dài thức đủ năm canh

Gió nam non thổi lòn hang dế

Con bạn xa rồi để nhớ để thương

Gió nam non thổi lòn hang dế

Em đi lấy chồng nâng túi sửa khăn

Gió thổi một ngày năm bảy trận giông

Anh đi nằm bãi sao không thấy về

Gió vàng hiu hắt đêm thanh

Đường xa, dặm vắng xin anh đừng về

Mảnh trăng đã trót lời thề

Sao anh để gánh nặng nề riêng em

Giọt máu đào hơn ao nước lã

Gò Công giáp biển, nổi tiếng mắm tôm chà

Mắm tôm chua ai ai cũng chắt lưỡi hít hà

Saigon, chợ Mỹ ai mà không hay

Gối rơm theo phận gối rơm

Có đâu dưới thấp mà chồm lên cao

Gỗ cẩm lai cậy cứng

Gỗ huỳnh đàn cậy thơm

Rác nọ chê rơm

Như cá cơm ghét cá rói

Gà què ăn quẩn cối xay

Ăn đi ăn lại cối này một câu

Gái không chồng như thuyền không lái

Trai không vợ như ngựa không cương

Gái có chồng như gông đeo cổ

Trai có vợ như rợ buộc chân

Gẫm xem thế sự nực cười

Một con cá lội lắm người buông câu

Già thì già tóc già tai,

Già răng già lợi đồ chơi không già

Giàu ba mươi tuổi chớ mừng

Khó ba mươi tuổi em đừng vội lo

Ghét của nào trời trao của đó !

Giàu vì bạn , sang vì vợ

Gần mực thì đen gần đèn thì sáng

Gieo gió gặt bão

Cùng Tác Giả