Cách đây nhiều năm, không ít bạn trẻ đã mê hoặc một bài thơ nói về nghịch lý thuận chiều trong tình yêu. Tứ của bài thơ xoáy sâu vào một hiện tượng trong cuộc đời chúng ta thường gặp: Nói vậy mà không phải vậy, tưởng thế mà không là thế. Và nếu đã thực sự yêu nhau, hiểu nhau…thì hãy nhìn vào mắt nhau, hãy đọc trong mắt nhau. Hồi ấy, không ít bạn trẻ lầm tưởng bài thơ giản dị mà sâu sắc ấy là của một cô gái trẻ người Ba Lan. Thực ra bài thơ này là của Kapuchikian người Nga do nhà thơ Xuân Diệu chuyển ngữ.
Cách đây nhiều năm, không ít bạn trẻ đã mê hoặc một bài thơ nói về nghịch lý thuận chiều trong tình yêu.
Tứ của bài thơ xoáy sâu vào một hiện tượng trong cuộc đời chúng ta thường gặp: Nói vậy mà không phải vậy, tưởng thế mà không là thế. Và nếu đã thực sự yêu nhau, hiểu nhau…thì hãy nhìn vào mắt nhau, hãy đọc trong mắt nhau.Hồi ấy, không ít bạn trẻ lầm tưởng bài thơ giản dị mà sâu sắc ấy là của một cô gái trẻ người Ba Lan. Thực ra bài thơ này là củaKapuchikian người Nga do nhà thơ Xuân Diệu chuyển ngữ. Bài thơ được dịch ra tiếng Việt như sau:
Em bảo anh: Đi, đi!
Sao anh không dừng lại
Em bảo anh đừng đợi
Sao anh vội về ngay!
Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Sao mà anh ngốc thế
Không nhìn vào mắt em!
Đây cũng là một bài thơ hay trong Những bài thơ tình hay nhất thế giới mà Nhà xuất bản Văn hóa thông tinấn hành cách đây không lâu.
Những bài thơ tình hay nhất thế giới là một tập hợp thơ gồm 135 bài của nhiều tác giả nổi tiếng trên thế giới. Chúng ta gặp lại những tên tuổi quen thuộc như Đỗ Phủ, Lý Bạch, Puskin, Lécmôntốp, Blốc, Hainơ, Tago, B. Brếch, Pêtôphi, Êlua, Apôline, Nêruđa , Nadim Hítmét…Đây là những áng thơ đã được thử thách qua thời gian và đa phần thuộc dòng”kinh điển”. Tuy nhiên, người ta vẫn thấy thiếu Aragông – một nhà thơ nổi tiếng người Pháp và một số nhà thơ khác, thiếu nhiều bài thơ tình của một số nhà thơđương đại và có cảm giác liều lượng thơ Nga(Liên Xô cũ) hơi bị dày đặc.
Đọc Những bài thơ tình hay nhất thế giới, người đọc có dịp nhớ lại quan niệm về tình yêu cao thượng của Puski:
Tôi yêu em chân thành, đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em
(Tôi yêu em đến nay chừng có thể)
Tình yêu hết mình ở nghĩa chấp nhận của Lécmôntốp:
Nhưng em ơi, đừng hỏi về quá khứ
Khổ đau này, tôi chẳng nhượng cho ai (Gửi);
Tình yêu là sự bí ẩn tuyệt đối của Éptusenkô:
Bí ẩn rất đơn sơ nhưng vẫn cần bí ẩn
Dù ít dù nhiều xin trả lại cho ta (Những điều bí ẩn);
Tình yêu là sự chân thành hết mực của Hainơ:
Trong mơ anh đã khóc
Thấy em vẫn dịu hiền
Thế rồi anh tỉnh giấc
Nước mắt vẫn triền miên
(Trong mơ anh đã khóc);
Tình yêu là vẻ đẹp của sự giản dị, tự nhiên của Tago:
Em thế nào thì cứ thế mà đến
Chớ có loay hoay sửa soạn áo quần
(Em thế nào thì cứ thế mà đến);
Tình yêu là sự bình đẳng tuyệt đối của Cadi:
Trước tình yêu, vua và dân như nhau
Muốn được yêu phải đem đời trả giá (Không đề);
Tình yêu là sự khắc khoải khôn cùng của Đỗ Phủ:
Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau mà không thấy
Cùng uống nước sông Tương (Tương tư);
Tình yêu là sự kiếm tìm và đuổi bắt bóng hình của Rôgiơđécvenxki:
Suốt đời anh chạy theo ước mơ
Cùng uống nước sông Tương (Tương tư);
Tình yêu là sự kiếm tìm và đuổi bắt bóng hình của Rôgiơđécvenxki:
Suốt đời anh chạy theo ước mơ
Nhưng chẳng bao giờ đuổi kịp(Bắt chước các nhà thơ cổ);
Tình yêu là sự tiếp nối không ngừng của Onga Bécgôn:
Lớp trẻ lớn lên lại tiếp bước chúng ta! Lại nhắp vị ngọt ngào thuở trước
Vẫn sông Nhêva những chiều sóng bước’ Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh (Bài thơ cuộc đời);
Tình yêu nhiều khi gắn với lý trí một cách thần thánh và lý trí làm cho tình yêu mang ý nghĩa lớn lao hơn của Nadim Hítmét:
Em là nỗi ràng buộc và niềm tự do của ta..
Khi ta đạt tới em
Thì ta biết em là nơi không tới được bao giờ (Lại nói về em nữa)…
Và nói cho cùng, thì khi người con trai tìm đến người con gái, mỗi thi sĩ đều có những quan niệm, tuyên ngôn khác nhau. Nhưng điều căn bản được rút ra là tình yêu vẫn là vẻ đẹp vĩnh cửu, bí ẩn,muôn đời mang giá trị cứu rỗi và nó có đời sống vớinhững quy luật, đòi hỏi của riêng nó.
Đọc Những bài thơ tình hay nhất thế giới, chúng ta càng ngộ ra một điều: Thơ hay chính là sự trải nghiệm, đôi khi là sự trả giá của mỗi cá thể và cái làm nên sự đồng cảm, chia sẻ đến mức ngạc nhiên hay giật mình thường nằm ở sự phát hiện, khám phá nhữngý tứ mới hơn là hình thức. Bởi khi dịch thơ, những dịch giả đa phần chỉ tập trung dịch ý tứ là chủ yếu mà không thể dịch được vần điệu, nhạc điệu do sự khác biệt tạo ra từ những hàng rào ngăn cách ngôn ngữ.
Cuối cùng, để bạn đọc có dịp thưởng thức thêm cái hay cái đẹp của thơ tình thế giới, HNMĐT xin giới thiệu một vài áng thơ tình nổi tiếng:
Tâm trạng thiếu nữ (X. Kapuchikian-Nga)
Em bảo anh: Đi, đi!
Sao anh không dừng lại?
Em bảo anh đừng đợi!
Sao anh vội về ngay?
Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Sao mà anh ngốc thế
Không nhìn vào mắt em! (Xuân Diệu dịch)
Tương tư (Đỗ Phủ- Trung Quốc)
Hoa hoa lá lá rụng bời bời
Không thấy chàng ngày nhớ chẳng nguôi.
Gan ruột xót xa dường muối xát
Lệ rưng chưa đọng đã tuôn ơi.
Mình ta một tấc lòng
Không ai cùng để ngỏ
Gió cuốn mấy tầng không
Với trăng ta bày tỏ.
Ôm dàn lên lầu cao
Lầu cao tràn ánh nguyệt
Chưa dứt khúc tương tư
Lệ nhỏ đàn dây đứt.
Người ta bảo Tương sâu
Chưa bằng tương tư đâu
Sông sâu còn có đáy
Tương tư lại không bờ
Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau mà không thấy
Cùng uống nước sông Tương.
Mộng buồn bay chẳng đến
Chỉ chết mới gặp nhau
Tương tư ta khổ đau
Có tương tư mới biết.
Tương tư, tương tư, ôi tương tư!
Tương tư dằng dặc, ôi vô tận!
Sớm biết yêu thương lòng mang hận
Thà buổi ban sơ cứ hững hờ. (Nguyễn Đôn dịch)
Gửi phương xa (Lý Bạch -Trung Quốc)
Người đẹp còn đây, nhà đầy bông
Người đẹp đi rồi giường bỏ không
Giường không, đệm cuốn, nào ai ngủ
Nay đã ba năm hương còn xông.
Hương thơm, thơm không dứt
Người đi, đi không về
Nhớ nhau lá vàng rụng
Rêu biếc sương dầm dề.(Nguyễn Hữu Bổng dịch)
Không đề (Trần Mỹ Dung -Trung Quốc)
Chén xuân chan chứa bao tình
Cỏ thơm xơ xác, con oanh thẫn thờ
Sớm mai chàng đã đi chưa
Xin đem nước mắt làm mưa giữ chàng. (Nguyễn Bính dịch)
Lại nói về em nữa (Nadim Hítmét -Thổ Nhĩ Kỳ)
Ta yêu nơi em
Cuộc phiêu lưu của những chuyến tàu lên đường đi Bắc cực
Ta yêu nơi em
Sự táo gan của những người đánh cuộc tìm những phát hiện lớn lao
Ta yêu nơi em cái xa vời rộng cao
Ta yêu nơi em cái không thể nào đạt tới
Ta vào trong mắt em như vào trong rừng mặt trời đầy chói
Và khi ta nhễ nhại, đói ăn, điên dại
Ta có nỗi mê mải của kẻ đi săn đế cắn vào thịt em
Ta yêu nơi em cái không thể nào đạt tới
Nhưng không phải đâu cái tuyệt đường mong mỏi.
II
Em là nỗi ràng buộc và niềm tự do của ta
Em là thịt của ta bỏng cháy
Như thịt trần của đêm hè nóng dậy
Em là xứ sở của ta
Em, với những rạch xanh trong đôi mắt nâu pha
Em, cao sang và đắc thắng
Em là nỗi lòng ta hoài vọng
Khi đạt tới em
Thì ta biết em là nới không tới được bao giờ.